Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014

Quê Hương - Thơ Đỗ Trung Q!uân

GIỚI THIỆU 100 BÀI THƠ VIỆT NAM HAY NHẤT 

Ad Thuy Pham
"Quê hương", hai tiếng đơn sơ nhưng rất đỗi thân thương đối với mỗi người chúng ta. Nhắc đến hai từ này, những hình ảnh êm đềm và mộc mạc lại ùa về tâm thức. Ai cũng có một mảnh trời riêng cho mình. Tuỳ theo cảm nhận, quê hương có thể là tiếng gõ lách cách của hàng hủ tiếu rong giữa khuya nơi thành thị, mà cũng có thể là tiếng võng đưa kẽo kẹt buổi trưa hè oi ả, hay cũng có thể là giàn giao hưởng của gió, lá và tiếng rã rích của côn trùng trong một đêm trắng thanh, gió mát miền thôn dã...
Theo dòng đời, phần đông chúng ta phải rời xa nơi chôn nhau cắt rốn để tạo dựng cho mình cuộc sống tốt đẹp hơn, nhưng nỗi nhớ quê xưa lúc nào cũng canh cánh bên lòng. Có rất nhiều bài thơ viết về quê hương, bài nào cũng có cái hay và cái đẹp riêng của nó, nhưng nói đến "Quê hương", không ai không nghỉ đến "quê hương là chùm khế ngọt, cho con trèo hái mỗi ngày...", một "Quê hương" rất nỗi tiếng của nhà thơ Đỗ Trung Quân, đã được nhạc sĩ Giáp Văn Thạch làm cho nó trở nên bất tử.
Hôm nay ThuyPham xin trân trọng mời các bạn thưởng thức lại bài thơ này, để nhớ về quảng thời gian êm đềm và không bao giờ phai nhạt trong tâm trí.

Thuy Pham

Quê Hương

Quê hương là gì hở mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè
Quê hương là vòng tay ấm
Con nằm ngủ giữa mưa đêm
Quê hương là đêm trăng tỏ
Hoa cau rụng trắng ngoài thềm
Quê hương là vàng hoa bí
Là hồng tím giậu mồng tơi
Là đỏ đôi bờ dâm bụt
Màu hoa sen trắng tinh khôi
Quê hương mỗi người chỉ một
Như là chỉ một mẹ thôi
Quê hương có ai không nhớ...

ĐỖ TRUNG QUÂN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét